Gửi Em... Người Anh Yêu
Em! Anh đã suy nghĩ rất nhiều và giờ anh quyết định viết những dòng này cho em. Anh nghĩ, anh nên nói thật ra suy nghĩ của mình để em hiểu anh hơn và cũng để anh cảm thấy tốt hơn. ( Đính chính cho em khỏi hiểu nhầm anh. Không phải vì một vài thằng đang tán tỉnh em đâu nhé. Vì anh biết nó có tán cũng ko dễ dàng đâu. Anh đẹp chai, ngoan hiền và yêu em nồng nhiệt vậy mà mất nửa năm mới cưa cẩm được cơ mà )
***
Yêu nhau gần 4 năm, xa nhau gần nửa năm rồi. Giờ đây, em nghĩ về anh thế nào. Em đã quen với việc không có anh? Em đã vô tình quên mất sự tồn tại của anh trong trái tim em rồi phải không em? Có lẽ vậy nên thời gian vừa qua anh nhận lại từ em chỉ là sự vô tâm và hời hợt. Hết rồi những tin nhắn, những cuộc gọi mỗi sáng mai thức giấc. Hết rồi những tin nhắn, những cuộc gọi lúc về đêm. Những cuộc nói chuyện của anh và em giờ đây anh không cảm nhận được nhiều tình cảm như trước nữa. Sự vô tâm và hờ hợt đó của em với anh đáng sợ lắm em ạ. Tối đến, anh ngồi co mình trong căn phòng và đợi chờ, đợi chờ... Đã bao nhiêu tối như vậy rồi, anh không đếm được hết nữa em ạ. Anh lấy tình yêu của mình để lấp đầy khoảng trống đang tạo ra. Nhưng hình như không đủ. Anh thấy sợ hãi.
Nhiều lúc anh suy nghĩ: có nên cho cả hai thời gian để suy nghĩ và xác định lại tình cảm của mình không. Nhưng rồi anh lại sợ không dám nói ra điều đó với em. Anh sợ khi thời gian đó kết thúc cũng là lúc anh mất em. Chỉ vậy thôi anh cũng không có đủ can đảm để nói ra với em, dù anh không phải là một người hèn nhát. Anh muốn tắt điện thoại, muốn ném nó đi thật xa để khỏi chờ đợi. Nhưng rồi lại cứ bán lấy nó không buông. Giờ đây, anh thấy mình như đang đứng trước hai mũi dao, mà con dao nào cũng đang nhằm chính vào con tim anh.
Khi yêu anh yếu đuối lắm (chỉ trong tình yêu thôi nhé), em biết mà phaỉ không. Anh cần người yêu anh quan tâm, hỏi han để anh biết được rằng ở nơi đó có một người yêu anh và luôn nhớ về anh. Anh tin chắc bất kì thằng con trai nào khi yêu cũng muốn được người yêu mình quan tâm, chăm sóc, động viên. Nhất là khi yêu xa như anh, em ạ. Chỉ cần tin nhắn hay cuộc gọi mỗi sáng cũng đủ cho anh có thêm động lực để làm việc cả ngày. Chỉ cần cuộc gọi mỗi tối cũng đủ để anh quên đi ngày làm việc mệt mỏi mà chìm trong giấc ngủ rồi em ạ. Như vậy có quá khó không em. Anh nghĩ nếu còn yêu người ta sẽ làm vậy đấy. Còn yêu anh hãy cho anh cho anh cảm nhận được tình cảm của em, em nhé.
Anh nói những điều này với em chỉ để em hiểu anh, chỉ mong muốn rằng em cũng sẽ trải lòng mình ra giống như anh vậy. Anh cần biết suy nghĩ, tình cảm hiện tại của em. Như vậy sẽ tốt hơn cho anh và em và cả cho tình cảm của hai ta nữa em ạ.
Lời cuối cùng anh muốn nói với em là: "Thiệp hồng em viết tên anh được không?"
0 nhận xét: